Bài văn biểu cảm hay về Đồ vật, đồ dùng (lớp 7, lớp 8, 9) Đồ dùng, đồ vật là những vật dụng thân thiết trong cuộc sống hàng ngày. Là một phần không thể tách rời với cuộc sống của con người. Bài viết ngày hôm nay chúng tôi xin giới thiệu tới các bạn những bài văn biểu cảm hay về Đồ vật, đồ dùng (lớp 7, lớp 8, 9).
Việt Nam là một vùng quê của những truyền thống lịch sử, truyền thống văn hóa. Trong suốt quá trình phát triển của một nghìn năm lịch sử, trong đời sống sinh hoạt lâu đời của người dân, không chỉ những phong tục tập quán, những bản sắc văn hóa mang dấu ấn của Việt Nam được hình thành mà những trò
Mục lục bài viết1 Thủ Thuật Hướng dẫn Viết đoạn văn biểu cảm về một dụng cụ mà em yêu thích 20221.1 đoạn Clip hướng dẫn Chia Sẻ Link Cập nhật Viết đoạn văn biểu cảm về một dụng cụ mà em yêu thích ? 1.1.1 Giải đáp vướng mắc về Viết đoạn văn biểu […]
Viết một đoạn văn biểu cảm về sự vật mà em yêu thích – đối tượng là cây bàng. Cây bàng không cho những bông hoa thơm ngát như cây hoa sữa, không cho những quả ngọt như quả vải, nhãn mà cũng chẳng có vẻ ngoài đẹp đẽ như tùng, cúc, trúc, mai. Màu lá bàng gắn
Thông qua đó, bạn đọc sẽ nắm bắt được cách để tạo ý cho bài văn … => Cách biểu cảm này tạo nên mối quan hệ gắn kết rất tự nhiên và nhuần nhuyễn giữa hiện tại với tương lai. 2. Soạn bài: Cách lập dàn ý của bài văn biểu cảm (chi tiết)
Hãy viết một đoạn văn khoảng 10 - 15 câu, trình bày cảm nhận của em về một món ăn mà em yêu thích nhất. Nhắc đến những món ăn được làm từ vịt: vịt quay Bắc Kinh, vịt quay Lạng Sơn, vịt nướng, ai ai cũng nghĩ đến một món ăn béo ngậy. Nhưng có một món ăn cũng
TZpl. Biểu Cảm Về Đồ Vật ❤ ️ ️ 15 Bài Văn Mẫu Hay Nhất ✅ Tham Khảo Tuyển Tập Những Bài Văn Đặc Sắc Biểu Cảm Về Đồ Vật Hay Nhất .Bạn đang xem Văn biểu cảm về đồ cũng giúp giải đáp những vấn đề sau đâyTả đồ chơi robotbiểu cảm về một món đồ chơi mà em thíchLập Dàn Ý Bài Văn Biểu Cảm Về Đồ VậtĐể giúp những em xu thế và tiến hành bài viết thuận tiện hơn thì sẽ san sẻ cách lập dàn ý bài văn biểu cảm về đồ vật, những em cùng tìm hiểu thêm nhé !I. Mở bài Giới thiệu đồ vật Đồ vật em định tả là gì? Tại sao em có nó? Có nó vào thời gian nào?II. Thân bàiTả bao quát 3-4 dòng Hình dáng, kích thước, màu sắcTả chi tiết 10 – 15 dòng Tả các bộ phận của đồ vật khoảng 3-5 bộ phận, mỗi bộ phận tả từ 2-3 câuTả công dụng của đồ vật 5-10 dòng từ 2-3 công dụngHoạt động hoặc kỉ niệm của em với đồ vật đó 3-4 dòngIII. Kết bài Nêu cảm nghĩ của em với đồ vật Em hãy coi nó như là một người bạn của mình.Đoạn Văn Biểu Cảm Về Đồ Vật Đơn Giản – Bài 1Chia sẻ cho bạn đọc đoạn văn biểu cảm về đồ vật đơn thuần sau đây dùng để tìm hiểu thêm trước khi làm bài kiểm tra trên lớp .Gắn liền với em suốt những năm học tiểu học có lẽ rằng là chiếc bút máy thân yêu. Chị bút máy có thân thon thả và thẳng tắp, chị có một cái nắp đậy màu hồng rất đáng yêu và dễ thương. Ngày ngày chị cùng em viết lên những nét chữ duyên dáng và xinh xắn. Khi hết mực, em chỉ cần bơm mực để bổ trợ nguồn năng lượng cho chị .Vì chị bút tốt như vậy, đến giờ đây lên lớp 7 tuy em không viết chị được nữa nhưng chị vẫn tiếp nối đuôi nhau nghề nghiệp của mình với em gái của em. Chị vẫn tận tình, tỉ mỉ viết lên từng nét chữ đáng mến. Tuy giờ đây chị không còn đẹp như xưa nhưng em sẽ mãi mãi trân trọng và nâng niu chị. Em rất yêu quý chiếc bút máy của em .Tham khảo thêm văn✅ Tả Chiếc Cặp Sách Của Em ❤️️15 Bài Văn Tả Cái Cặp Hay NhấtBài Văn Biểu Cảm Về Đồ Vật Hay – Bài 2Bài văn biểu cảm về đồ vật hay sau đây sẽ mang đến cho những em học viên những ý văn hay và những hình ảnh miêu tả sinh động .Trong mỗi việc làm, để đạt được thành công xuất sắc, ta cần biết sử dụng phối hợp nhiều vật dụng khác nhau. Nhưng ở việc làm nào cũng cần đến sách vở. Công việc học tập cũng vậy, ta cần có bút, thước, cặp, tẩy … nhưng trong đó quan trọng hơn cả là sách vở. Đó là những người bạn thiết yếu và vô cùng thân thiện so với mỗi tất cả chúng ta .Em trân trọng và yêu quý sách vở của mình bởi trước hết đó là người thầy của em trong học tập. Không chỉ có lời cô dạy trên lớp mà chúng em còn cần có sách vở. Sách Ngữ văn cho em những bài văn hay thời Đường, thời trung đại, cho em biết những bài ca dao tục ngữ khác nhau. Mỗi khi cầm và đọc sách Ngữ văn em như thấy một tâm hồn nghệ sĩ đang thổn thức trong trái tim mình .Không chỉ yêu sách Văn mà em còn rất thích những cuốn sách khác. Sách Toán cho em những công thức, những số lượng mê hoặc và rèn luyện năng lực tư duy tâm lý của em. Sách Tiếng Anh không chỉ làm cho em biết thêm được một ngôn từ mới mà nó còn rèn luyện cho em tính kiên trì, nhẫn nại. Tiếng Anh còn giúp em hiểu về văn hóa truyền thống nước bạn để kiến thiết xây dựng tình đoàn kết giữa những vương quốc với nhau. Ngoài những môn học chính thì sách Địa lý còn dạy cho em về những thành phố, vương quốc trên toàn quốc tế. Qua việc học địa lý em biết được số lượng giới hạn chủ quyền lãnh thổ của vương quốc mình. Biết thêm được những nước láng giềng với Nước Ta như Trung Quốc, Lào, Campuchia .Sách vở là người thầy của em trong học tập, không chỉ có vậy sách vở còn là người bạn của em trong đời sống. Sách vở san sẻ với em nhiều tâm lý, tình cảm của lứa tuổi mình. Khi đọc trong sách Văn học, phát hiện những tâm lý từng có trong mình, những thực trạng mình từng gặp em xúc động vô cùng. Những bài học kinh nghiệm về đạo đức, kỷ luật về tính đoàn kết tương hỗ lẫn nhau trong sách Giáo dục đào tạo công dân khiến em nhớ đến những năm tháng tuổi thơ đầy kỉ niệm với bè bạn, thầy cô. Đặc biệt, những lúc buồn vui, em đều hoàn toàn có thể ghi lại san sẻ cùng những trang giấy trắng của cuốn nhật kí thân yêu … Sách vở đã cùng em song hành qua những năm tháng tuổi thơ xinh xắn .Đặt tay vào những trang giấy trắng mịn màng với những dòng chữ tròn trịa ngay ngắn thật là thú vị. Những trang sách của ngày ngày hôm nay đã đẹp hơn, trắng hơn, mịn màng hơn những trang sách của ngày ngày hôm qua nhưng qua năm tháng mối gắn bó giữa sách vở và con người vẫn không hề đổi khác .Em cảm thấy hân hoan vui tươi khi được đọc những trang sách mới. Nhìn những trang sách mới em lại nhớ tới công lao của những con người đã nhọc tâm tâm lý để chúng em có trang sách mịn màng. Em tham vọng tương lai sẽ trở thành người in sách để có ích cho cuộc sống .Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Đồ Vật Em Yêu Quý – Bài 3Với nhu yếu “ Phát biểu cảm nghĩ về đồ vật em yêu quý ” thì những em học viên hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm bài văn mẫu biểu cảm về hộp đồ chơi dưới đây .Vì nhà có hai cậu con trai nên cha mẹ mua cho đồ chơi toàn là xe hơi, xe tăng, máy bay, cần cẩu … Em rất thích và coi chúng như những người bạn thân thương của mình .Em còn nhớ cảm xúc sung sướng vô bờ khi đón từ tay mẹ hộp đồ chơi khá lớn. Thôi thì đủ những loại xe hơi xe du lịch, xe khách, xe tải, xe ben và cả xe cứu hỏa trông giống giống như thật. Xe du lịch nhỏ nhất màu trắng sữa, xe buýt dài và khá lớn màu xanh dương, xe tải, xe ben màu nâu, cần cẩu màu cam, xe tăng màu lá cây, xe cứu hỏa màu đỏ. Tất cả được bày ra nền nhàm trông mới vui mắt làm thế nào !Em và cu Bi thay nhau đóng vai tài xế. Hai đồng đội tưởng tượng ra đủ mọi thực trạng khác nhau. Cu Bi lái xe du lịch đến sát bên em, cất giọng mời mọc “ Anh Hai ơi ! Mời anh lên xe ! Xe đời mới vừa êm vừa mát. Em sẽ chở anh ra Vũng Tàu tắm biển ! ”Rồi nó nhấn còi “ miệng ” tin tin vang nhà. Chiếc xe chạy băng băng. Cu Bi thú vị cười khanh khách .Đến lượt em lái cần cẩu. Các “ kiện ” hàng là những khối hình bằng nhựa, bằng cao su đặc để cu Bi tập lắp ghép. Hàng được cột cẩn trọng rồi móc vào chiếc móc thép ở đầu cần cẩu. Em nhấn nút công tắc nguồn, cần cẩu từ từ nhấc kiện hàng lên cao, đặt vào thùng xe tải. Cứ thế, hai bạn bè mải mê chơi không biết chán .Hấp dẫn nhất là trò lái tàu hỏa. Đoàn tàu gồm một đầu máy và chín toa nối với nhau. Trên đầu máy cắm một lá cờ đỏ sao vàng, hai bên gắn huy hiệu của ngành đường tàu Nước Ta. Chiếc ống khói khá lớn nhô cao lên nóc tàu. Trước tay lái, trưởng tàu trong bộ đồng phục đang chú ý nhìn về phía trước .Tàu chạy bằng pin trên đường ray lắp sẵn. Chiều chiều, em rủ cu Bi cùng chơi. Tu tu tu. Xình xịch. Xình xịch. Đoàn tàu cất lên tiếng còi lanh lảnh chào tạm biệt sân ga để khởi đầu cuộc hành trình dài từ thành phố Hồ Chí Minh ra TP. hà Nội Thành Phố Hà Nội .Em rất thích nghe tiếng còi tàu bởi nó gợi trí tưởng tượng của em về những vùng đất lạ suốt chiều dài Tổ quốc. Em như được nhìn tận mắt cảnh sắc tuyệt vời hai bên đường rừng núi ngút ngàn, biển cả bát ngát, những cánh đồng trải rộng tới chân trời. Đất nước mình quả là đẹp như tranh !Năm nay em đã là học viên lớp 7. Thời gian chơi tuy ít dần đi nhưng em vẫn không quên những đồ chơi quen thuộc. Ngày ngày nhìn thấy chúng, em thường có cảm xúc thân thương nư được gặp lại bè bạn của tuổi thơ yêu dấu .Chia Sẻ Bài ❤️️ Tả Đồ Vật Mà Em Yêu Thích ❤️️ 15 Bài Văn Miêu Tả Hay NhấtViết Bài Văn Biểu Cảm Về Đồ Vật Ngắn Gọn – Bài 4Đề bài nhu yếu “ Viết bài văn biểu cảm về đồ vật ngắn gọn ” – với đề bài này thì đã tinh lọc được bài văn mẫu sau đây để gợi ý cho những em học viên .Vào đầu năm học mới, mẹ sẵn sàng chuẩn bị cho em khá đầy đủ những dồ dùng học tập, một trong những vật dụng đó là cây bút chì đen mà em rất thích .Cây bút chì thon và dài bằng một gang tay người lớn. Đây là loại bút chì của hãng Ilanson. Cây bút chì thơm thơm mùi gỗ mới. Hai đầu phẳng phiu. Nhìn vào hai đầu, em thấy lộ ra lõi chì đen nhánh, đó là ruột bút chì. Nhờ có lớp gỗ bảo phủ nên ruột bút chì ít bị gãy. Bên ngoài của lớp gỗ ấy là lớp sơn màu vàng sẫm. Lớp sơn bóng loáng trông thật dẹp. Và cũng thật thú vị mỗi khi em dùng cái vỏ nhựa để gọt một đầu. Cái vo khẽ xoay, từng lớp vỏ gỗ xoắn tròn tuôn ra theo lưỡi gọt, vỏ gỗ tựa gỗ bào của bác thợ mộc .Mỗi khi gọt bút, ngòi chì nhô ra, em thử vẽ những nét bút tiên phong. Ngòi bút in đậm những đường nét tinh tế trên trang giấy. Thân bút cầm rất vừa tay, vẽ nhiều cũng không hề mỏi. Ruột chì không mềm quá mà cũng không cứng quá. Nét vẽ mảnh mai, thật vừa lòng em .Cây bút chì như người bạn đồng hành với em. Mỗi khi chữa lỗi chính tả hay học vẽ, em lại dùng đến nó. Không chỉ thế, em còn dùng bút chì để phác họa chân dung bố, mẹ hoặc em gái của em. Có lúc em vẽ búp bê với những bộ quần áo thời trang, ngộ nghĩnh. Cũng có lúc em vẽ chú bộ đội canh giữ vùng trời của Tổ quốc. Khi nghĩ về quê hương, em vẽ ruộng đồng, sông máng, vẽ “cánh cò bay lả bay la”, vẽ lũy tre làng ôm ấp xóm thôn,… Bút chì đã giúp ích cho em nhiều lắm. Nếu một mai em trở thành kiến trúc sư, bút chì cũng sẽ gắn bó với thầm cảm ơn mẹ đã cho em một vật dụng thật quí. Nó gắn bó với em, giúp tâm hồn em thêm phong phú. Em luôn nâng niu cây bút chì như nâng niu một “tài sản nhỏ” trong bộ đồ dùng học tập của Văn Biểu Cảm Về Đồ Vật Thời Thơ Ấu Hay Nhất – Bài 5Bài văn biểu cảm về đồ vật thời thơ ấu hay nhất sẽ mang đến cho những em học viên những sáng tạo độc đáo mê hoặc để thực thi bài viết của mình .Lúc còn nhỏ, khi tôi khoảng chừng 4 tuổi, tôi có 1 món quà do mẹ để tiền mua cho tôi. Đó chính là 1 con lật đật, tuy nó không đắt tiền nhưng tôi rất yêu quý. Tôi xem con lật đật ấy như 1 bảo vật thời tuổi thơ của tôi. Đây là món quà ý nghĩa nhất với tôi từ trước đến giờ và đó cũng là món quà tiên phong mà mẹ Tặng Kèm cho tôi. Cho đến giờ đây tôi vẫn còn giữ món quà này .Lật đật làm bằng nhựa, với nhiều sắc tố sặc sở. Hình thù con lật đật thật đáng yêu, béo tròn báo trục, nhìn giống như 1 khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ tròn, gắn liền với cái thân hình chẳng cố định và thắt chặt và nó cũng chẳng có tay chân gì cả. Tôi yêu quý nó không chỉ vì nó đẹp mà nó còn tiềm ẩn đầy tình cảm của mẹ dành cho tôi. Nó thật rất đáng yêu và dễ thương, khi nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào nó, nó lại lắc lư và nở nụ cười thật tươi .Đã có lúc tôi ngắm nghía món quà này mà lòng tự hào vì có món quà là sự chắt chịu, tích góp của mẹ. Nhìn nó tôi lại nghĩ đó là tình cảm và cũng là sự chăm sóc mẹ đã dành cho mình. Quả thật tôi tự hào về mẹ. Mẹ đã cho tôi vóc hình, mẹ cho tôi cái ăn, cái mặt. Mẹ còn cho tôi cả 1 thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng. Tôi thật sự cảm ơn mẹ vì món quà quý giá này. Không chỉ nó là một món đồ chơi mà còn là 1 món quà có ý nghĩa rất lớn. Vì con lật đật chẳng khi nào bị ngã, dù đặt nó nằm xuống ở tư thế nào thì nó vẫn đứng lên nhanh gọn cho nên vì thế nó có tên là “ con lật đật ” .Những lúc ngã và khóc mẹ đã đưa con lật đật ra cho tôi và nói rằng ” con nhìn xem ! Lật đật ngã mà đã khóc đâu. Nó lại đứng chững lên rồi này ”. Thế là tôi nín khóc. Trong suốt năm tháng tôi cắp sách tới trường, món quà này đã trở thành người bạn thân thích của tôi. Mỗi khi buồn hay vui tôi đều chia sẽ cùng nó. Nhìn thấy nó tôi thấy như được mẹ ở bên, đang nhắc nhở, động viên tôi ” hãy nỗ lực lên con, đừng nản lòng, nếu vấp ngã thì hãy đứng lên. Hãy noi gương theo con lật đật, nó chẳng khi nào khóc khi ngã cả. Mẹ và lật đật sẽ mãi ở bên con ” .Bây giờ tôi mới hiểu hết ý nghĩa của món quà mẹ khuyến mãi ngay. Thế nên tôi rất quyết tâm, vượt qua những khó khăn vất vả để biến mong ước của mẹ thành hiện thực . Gợi Ý 🌵 Tả Một Đồ Vật Trong Nhà Mà Em Yêu Thích ❤️️ 15 Bài HayViết Văn Biểu Cảm Về Đồ Vật Chi Tiết – Bài 6Hướng dẫn những em cách viết văn biểu cảm về đồ vật cụ thể trải qua bài văn mẫu biểu cảm về chiếc bàn học dưới đây .Đố những bạn ngồi học mà không có bàn được đấy. Chắc chắn sẽ chẳng có ai hoàn toàn có thể ngồi như thế đâu nhỉ ? Chính vì lẽ đó mà vô tình chiếc bàn đã trở nên thân thương với học viên tất cả chúng ta. Tớ cũng có một chiếc bàn học đấy, những bạn có muốn biết về bạn ấy không ?Vì tớ có rất nhiều sách vở nên cha mẹ tớ đã chọn mua cho tớ một chiếc bàn học thật to. Bàn ấy được kê thật ngay ngắn ở góc phòng học của tớ. Bàn được làm từ gỗ xoan đào, khoác bên ngoài một chiếc áo với những đường vân gỗ nổi lên thật giống với những dải lụa. Ngoài ra, bạn bàn của tớ còn được đánh véc ni bóng loáng, trông rõ đẹp .Mặt bàn rất láng và phẳng, có màu nâu nhạt hơi nghiêng về phía tớ ngồi. Bàn có bốn chân, chống đỡ bốn góc, mỗi chân có bốn cạnh, phần trên ăn vào bốn góc, kéo thẳng như thả dọi xuống mặt đất. Các cạnh của chân bàn được gọt thu dần lại, phía dưới chỉ còn bằng 50% phần trên khiến cho cái bàn thanh thoát hẳn lên .Không những thế, bàn còn giúp tớ nhiều việc lắm đó. Đó chính là sáu ngăn của bàn. Mỗi ngăn đều được phân loại rất rõ ràng, chính do đó mà tớ chẳng khi nào sợ nhầm ngăn này với ngăn kia. Hai ngăn ở bên trái và phải là nơi ở của sách. Hai ngăn ở giữa là nơi cư trú của vở. Còn hai ngăn ở phía trên là nơi tớ để những loại sách tìm hiểu thêm và những loại truyện đọc. Ngoài ra, bàn còn có một ngăn kéo rất thuận tiện, tớ thường để những bài kiểm tra và sách vở quan trọng vào trong đó. Mỗi khi về đến nhà, nhìn thấy bàn là tớ lại muốn ngồi học luôn .Không chỉ có bàn là bạn thân thôi mà luôn sát cánh bên tớ và bàn là bạn ghế. Bạn ấy cũng được tạo nên bởi gỗ và có bộ quần áo y chang bàn, trông hai bạn ấy thật ngộ nghĩnh ! Bàn luôn giúp tớ ngồi học mọt cách tự do, vào mỗi buổi sáng tớ vừa học, vừa nghe tiếng chim hót trong trẻo ngoài vườn và nhìn những tia nắng sớm dịu dàng êm ả chen qua kẽ lá, nhảy nhót trên mặt bàn như nô đùa với tớ. Chính điều đó đã tạo cho tớ một cảm hứng để học tốt hơn !Trải qua nhiều năm rồi, bàn và ghế – người bạn thân thương của tớ, giúp tớ đạt những thương hiệu học viên giỏi và dù cho có lớn lên, có học cao hơn nữa thì hai bạn ấy sẽ luôn là người bạn giúp tớ đi tới những chân trời mơ ước .Cảm Nghĩ Về Sự Vật Ngắn – Bài 7Giới thiệu bài văn Cảm nghĩ về sự vật ngắn với hình ảnh chiếc cặp sách thân thương gắn liền với những năm tháng học trò của tất cả chúng ta .Ai cũng biết chiếc cặp sách là người bạn thân thiện của học viên. Bao nhiêu năm cắp sách đến trường là bấy nhiêu thời tất cả chúng ta ta gắn bó với bảng đen, phấn trắng và gắn bó với chiếc cặp bên mình. Với riêng tôi, chiếc cặp không đơn thuần là vật để đựng sách vở mà còn là nơi chứa cả một miền kí ức. Tuổi thơ tôi với những cay, đắng, ngọt, bùi ẩn vào bên trong chiếc cặp ấy .Năm đó tôi lên lớp 5, cũng là khoảng chừng thời hạn mái ấm gia đình tôi khó khăn vất vả. Ba mẹ tôi làm ăn xa, tôi được gửi về quê sống cùng bà ngoại để bà tiện chăm nom. Mẹ tôi sắm sửa cho tôi không thiếu dụng cụ học tập, trong đó chiếc cặp là món quà tôi thích nhất. Tôi nhớ mãi cái màu cặp hồng hồng xin xinh vuông vắn rất vừa người. Tôi nhớ như in từng ngăn kéo của chiếc cặp, cặp có 3 ngăn, ngăn nào cũng thoáng đãng và được may chắc như đinh .Chiếc cặp được may bằng một loại vải cứng và khá dày bao quanh chiếc khung nhựa. Tôi mê hồn ngắm từng cụ thể trong bức ảnh nàng công chúa được thêu trước cặp rồi tưởng tượng mình chính là cô công chúa xinh đẹp ấy. Không chỉ đẹp, chiếc cặp của tôi còn rất tân tiến. Tôi hoàn toàn có thể thú vị mang cặp trên sống lưng như chiếc túi balo cũng hoàn toàn có thể kéo cặp bằng bốn bánh xe phía dưới nếu tập sách quá nhiều. Những lúc rảnh rỗi tôi biến chiếc cặp của mình thành giỏ xe chở hàng trong nhà hàng. Tôi bày rất nhiều đồ chơi và bỏ chúng vào cặp kéo khắp nhà .Quả thật nhờ có chiếc cặp ấy mà tôi đỡ nhớ ba mẹ hơn nhiều, vì mỗi lần nhìn vào nó thì hình ảnh ba mẹ lại hiện lên trong đầu, hình ảnh đó khiến tôi xúc động và cần mẫn học tập hơn rất nhiều .Xem thêm Pass Trong Mua Bán Là Gì ? Mua Bán, Trao Đổi Đồ Cũ Trend Của Người TrẻMời bạn xem nhiều hơn 🌟 Bài Văn Tả Chiếc Balo Lớp 5, Lớp 4 🌟 15 Bài Văn Hay NhấtBiểu Cảm Về Một Đồ Vật Mà Em Yêu Thích – Bài 8Bài văn mẫu biểu cảm về một đồ vật mà em yêu quý sau đây sẽ giúp những em học viên nhanh gọn nắm được bố cục tổng quan và những nội dung cơ bản cần có khi làm đề văn này .Ngày còn bé, bố tôi rất hay công tác làm việc xa nhà, mỗi lần đi xa, khi về, bố đều mua cho tôi rất nhiều quà đẹp. Trong những món quà đầy áp tình yêu thương của bố, có ý nghĩa với tôi nhất là cuốn từ điển Anh – Việt mà bố mua năm tôi lên lớp bốn .Tôi vẫn còn nhớ ngày ấy tôi là một cô bé ham chơi và môn học mà tôi ghét nhất là môn tiếng Anh bởi học tiếng Anh vừa lắm từ mới lại rất khó đọc nhưng bố đã biến môn tôi ghét nhất trở thành môn học mà tôi yêu nhất bằng món quà tuyệt vời của mình. Tôi vẫn còn nhớ hồi ấy bố đi công tác làm việc xa cả tuần liền. Tối hôm ấy do bị điểm kém môn tiếng Anh mà bị mẹ mắng, tôi tủi thân, liền gọi điện cho bố mà khóc. Bố thấy tôi vậy chỉ bật cười rồi nói mai bố về bố sẽ mua cho tôi một món quà mà bố tin rằng món quà ấy sẽ khiến cho tôi thấy việc học tiếng Anh trở nên mê hoặc và thuận tiện hơn nhiều .Chiều hôm sau bố về và mang theo một món quà đặc biệt quan trọng như bố đã hứa đó là một cuốn từ điển tiếng Anh. Lúc đầu khi nhìn thấy cuốn từ điển, tôi phụng phịu không ưng bởi tôi cũng có một cuốn mẹ mua cho, mà so với tôi thì nó chả mê hoặc gì, cũng không làm cho môn tiếng Anh thuận tiện hơn so với tôi. Bố liền hiểu ý và bảo tôi cứ mở ra xem, thật giật mình, cuốn từ điển không giống với những cuốn mà trước đây tôi đã từng trông thấy .Trong mỗi trang sách không còn là vô vàn những từ tiếng Anh mới khó nhớ đến đau đầu nữa mà là những bức tranh rất ngộ nghĩnh về những đề tài khác nhau, khi nhìn vào những bức tranh ấy tôi không còn thấy không dễ chịu với những từ mới dài khó nhớ nữa mà ngược lại còn cảm thấy rất thú vị mỗi lần dở cuốn từ điển ra. Từ đó tôi có một thói quen đọc cuốn từ điển ấy mỗi ngày, lúc đầu chỉ là do tò mò mê hoặc về cuốn sách mới nhưng ít lâu sau đó tôi nhận ra vốn từ vựng của mình tăng lên rất nhiều .Một lần trong giờ học tiếng Anh tôi vấn đáp thắc mắc của cô giáo bằng một câu tiếng Anh có rất nhiều từ mới mà những bạn trong lớp không biết khiến cho cả cô và những bạn đều tấm tác khen ngợi. Từ đó tôi thấy môn tiếng Anh mê hoặc rất nhiều và siêng năng học hơn khi nào hết .Cuốn từ điển quả thật với tôi có rất nhiều ý nghĩa, nó là cầu nối cho tôi đến với môn tiếng Anh, là một kỉ niệm tuổi thơ không hề quên và đặc biệt quan trọng hơn cả là sự biểu lộ của tình yêu thương mà bố dành cho tôi. Cho dù giờ đây đã lên lớp lớn, không hề dùng cuốn từ điển bố mua cho để học nữa nhưng nó vẫn luôn nằm trong hộc bàn của tôi như một vùng kí ức bất khả xâm phạm và nó sẽ mãi là món quà tuổi thơ mà tôi trân trọng nhất .Thỉnh thoảng, khi mở xem lại “ người bạn ấu thơ mưu trí ” của mình, tôi không khỏi đắm mình trong những tia nắng vàng tươi mang tên tuổi hồng, khi ấy, mọi nỗi buồn như tan biến, mọi niềm vui như đọng lại và chỉ còn là một làn gió rất là êm ả dịu dàng luồn thổi qua từng khe tóc, nâng tâm hồn tôi đến một xứ sở thần tiên nào đó mà chính tôi cũng không rõ, chỉ biết nó ngập tràn hào quang và hân hoan niềm hạnh phúc .Tuổi thơ tôi có lẽ rằng được lấp đầy bằng những món quà, những món quà vô hình dung mang tên tình yêu thương. Sống trong niềm hạnh phúc ấy, tôi yêu lắm tuổi thơ tuyệt vời của mình và những món quà hữu hình so với tôi hiện hữu như thể hình tượng thay cho thứ quà Tặng Ngay vô hình dung mà những người thân yêu dành cho tôi .
BÀI LÀM Cứ đến mỗi sinh nhật hay dịp lễ Nô-en, tôi lại được mọi người tặng không biết bao nhiêu là thứ đồ chơi đẹp, lạ mắt. Cái gì tôi cũng thấy thích, thấy yêu cái cặp sách, chiếc thắt lưng, quần bò... Nhưng tôi yêu nhất là chiếc khăn len mà mẹ đã tặng tôi vào dịp Nô-en bốn năm trước. Năm đó, khoảng ba tuần trước ngày Giáng sinh, tôi cảm thấy mẹ đang giấu tôi một việc gì đó, một việc rất lạ. Lúc nào mẹ rảnh, tôi cũng thấy mẹ lôi mấy cuộn len ra và ngồi ngoài vườn nhà chăm chú đan khăn. Bàn tay mẹ mềm mại, dẻo dai, cẩn thận đến từng mũi. Chiếc khăn mà mẹ dan rất đẹp, tôi rất thích! Nhiều lần tôi hỏi mẹ là mẹ đan cho ai nhưng mẹ chỉ nói rằng - Mẹ đan tặng một em bé rất ngoan mà mẹ yêu quý. Tôi thấy lạ lắm! Những lần tặng quà sinh nhật cho ai, mẹ đều mua những món quà khác chứ không bao giờ mẹ đan khăn cả. Tôi nghĩ chắc là mẹ muốn tạo một thứ khác biệt với mọi người. Rồi đêm Giáng sinh cũng đến, gia đình bên ngoại tôi tụ họp đông đủ ở nhà bà ngoại. Cây thông Nô-en được đặt ở giữa nhà, bên dưới là rất nhiều gói quà đủ màu sắc gối dầu lên nhau trông rất đẹp mắt. Nhưng có một món quà được bọc trong một chiếc hộp nhỏ bọc giấy màu lạ mắt mà tôi không thể đoán được đó là món quà của ai và đó là gì. Đến giờ phút quan trọng nhất, lúc 12 giờ, tất cả mọi người cùng nhau hát bài “Chúc mừng Giáng sinh”, sau đó chúng tôi tự lấy một món quà có tên mình trên hộp quà. Thật tình cờ là món quà dặc biệt đó lại chính là quà dành cho tôi và khi tôi bóc ra, tôi thấy ngạc nhiên khi trong đó là một chiếc khăn len màu hồng xen trắng giống chiếc khăn tuần trước mẹ đã đan. Trên đó có ghi dòng chữ “Dành tặng con gái mẹ. Mẹ mong con mẹ sẽ cảm thấy ấm áp và sẽ không bị ho giữa mùa đông lạnh giá với chiếc khăn này. Con hãy học thật giỏi và thật ngoan nhé! Mẹ luôn tin rằng con gái mẹ sau này sẽ thành đạt”. Tôi thấy hạnh phúc và cảm động làm sao trước sự yêu thương của mẹ dành cho tôi. Thế là từ nay, tôi luôn có chiếc khăn len mà có lẽ không phải ai cũng có được, vì nó mang một ý nghĩa sâu sắc. Tôi chợt nhớ lại khi đó mẹ tranh thủ thời gian quý báu để hoàn thành chiếc khăn đúng vào dịp lễ Giáng sinh. Mẹ đã muốn làm tôi bất ngờ và sẽ cảm thấy vui khi nhận được chiếc khăn và mẹ đã làm được điều đó. Chiếc khăn rất mềm. Nó dài khoảng 120cm, có mấy cái dây tua ở đầu khăn và cuối khăn. Nó có nhiều họa tiết trang trí độc đáo. Hai chú chim bồ câu màu trắng ở hai bên tượng trưng cho bầu trời hòa bình. Còn có cả những họa tiết bằng nét thẳng của người miền núi xen lẫn với nét cong của người dân đồng bằng. Tôi hiểu được rằng, mẹ muốn nói với tôi tất cả mọi người đều phải yêu thương nhau, gắn bó với nhau, không phân biệt giàu nghèo hay đằng trong, đằng ngoài. Trên khăn, mẹ còn viết lên đó một số kí hiệu mà tôi không hiểu. Đó chính là một mảng màu vàng nhạt, rồi đến màu trắng và cuốĩ cùng là màu đen. Tôi đã hỏi mẹ nhưng mẹ bảo tôi nên tự tìm hiểu thì sẽ cảm thấy lí thú hơn. Tôi suy nghĩ mãi rồi đến một ngày, tôi học được bài học về người da màu trên thế giới. Lúc đó, tôi mới biết mẹ muốn nói cho tôi rằng mẹ không muôn trên Trái Đất có sự phân biệt tộc người. Tôi biết mẹ là một con người nhạy cảm, mẹ nghĩ gì cũng rất sâu sắc. Những họa tiết mà mẹ đã đan trên chiếc khăn cũng là những vấn đề chính trên thế giởi. Mẹ đã muốn nói cho tôi rất nhiều điều có ý nghĩa. Tôi cảm thấy thật sung sướng khi có một người người mẹ như vậy! Chiếc khăn đã gắn bó với tôi suốt hai năm nay. Bao giờ tôi cũng đặt nó vào trong một chiếc hộp rất đẹp ở tủ quần áo. Những lúc tôi quàng khăn vào cổ, tôi thấy thật ấm áp, cảm giác như tôi đang được mẹ ôm vào lòng, được sưởi ấm trong vòng tay thân thương của mẹ. Chiếc khăn đã gắn với tôi “một trời kỉ niệm”. Tôi nhớ có một lần, tôi để quên chiếc khăn ở lớp và tôi đã rất buồn. Về nhà, tôi rất sợ mẹ sẽ mắng tôi. Nhưng không, mẹ chỉ nói với tôi rằng “Con à? Mẹ biết con rất buồn khi bị mất chiếc khăn mà mẹ đan cho con. Nhưng không sao đâu, chiếc khăn đó mặc dù là vật kỉ niệm của mẹ tặng con nhưng quan trọng hơn hết đó chính là tình cảm giữa hai mẹ con mình, là sự biết ơn, kính trọng của con đối với mẹ, là sự yêu thương, chăm sóc chu đáo của mẹ dành cho con. Từ lần sau, con chỉ cần cẩn thận hơn thôi! Con đừng buồn nữa nhé! Nghe mẹ nói vậy, tôi không khóc nữa và dường như nỗi buồn trong lòng tôi đã vơi đi phần nào! Tôi biết là tình cảm mà mẹ dành cho tôi không có gì sánh được. Mẹ đã chăm sóc tôi, cố gắng làm việc để tôi có thể dược đi học thêm, bổ sung thêm nhiều kiến thức hơn và cũng để tôi được sống một cuộc sống hạnh phúc. Tôi càng thấm thìa hơn câu hát về tình thương của mẹ Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào. Rồi đến sáng hôm sau, khi tôi đến lớp, có một bạn đã đưa cho tôi chiếc khăn và bạn ấy bảo - Hôm qua cậu để quên, tớ đã mang về cho cậu. Tớ mang trả cậu này, vẫn còn nguyên vẹn đấy nhé! Tôi vui lắm! Tôi nói lời cảm ơn bạn và cũng như mẹ đã nhắc nhở, bạn cũng bảo tôi phải cẩn thận hơn! Tôi sung sướng vô cùng! Chắc là mẹ rất vui khi biết tôi tìm lại được chiếc khăn. Qua câu chuyện này, tôi học được tính cẩn thận là đức tính cần có ở mỗi con người. Chiếc khăn như một người bạn trung thành luôn ở bên tôi. Tôi cảm thấy càng ngày mẹ con tôi càng gần gũi nhau hơn, tình cảm giữa hai mẹ con ngày càng thắm thiết. Chiếc khăn đã chỉ cho tôi biết điều mà mẹ hi vọng ở tôi bấy lâu nay. Tôi tự hứa sẽ cố gắng học thật tốt để mẹ vui lòng. Tôi cảm thấy chiếc khăn giống như một người bạn tâm tình luôn sát cánh cùng tôi xua tan đi nỗi buồn và vượt qua những lúc tôi gặp khó khăn. Dù mai sau, tôi có nhiều chiếc khăn đẹp hơn, trang trọng hơn đi chăng nữa thì chiếc khăn len này vẫn luôn là chiếc khăn mà tôi yêu nhất, ý nghĩa nhất với tôi.
bài văn biểu cảm về đồ vật