Chiều 5-10, nam ca sĩ Sơn Tùng M-TP đã có những tâm tình về việc ra mắt tự truyện để kỷ niệm hành trình 5 năm đến với nghệ thuật "Chạm tới giấc mơ". Anh cho biết, những điều anh viết ra trong sách gần như tất cả 100% về con đường âm nhạc mình đi suốt thời gian vừa Giấc mơ làm nghề giáo giản dị của chị em Quán quân Sao Mai Lương Nguyệt Anh-Lương Hải Yến. ngập tràn hoài bão của một cô gái trẻ đã chạm tới giấc mơ làm giáo viên của mình. Đó cũng là hình ảnh đẹp nhất của người giáo viên mà ca khúc "Em đứng giữa giảng Ý tưởng ra đời cuốn sách "Chạm tới giấc mơ", Tùng chỉ muốn cuốn sách sẽ lan tỏa thông điệp về ước mơ của tuổi trẻ: Bạn chỉ có một cuộc đời, bạn phải dám ước mơ, dám sống hết mình với mơ ước ấy. Tuổi trẻ không đợi bạn đâu, nhanh chân lên kẻo muộn mất rồi! Ngày 18/7 tới, Đoàn thể thao Việt Nam sẽ lên đường sang Tokyo tham dự giải đấu danh giá. Ngoài việc chuẩn bị kỹ lưỡng về chuyên môn, đảm bảo an toàn về sức khỏe vẫn là ưu tiên hàng đầu. Tất cả 43 thành viên gồm 25 cán bộ đoàn, huấn luyện viên, chuyên gia và 18 Mình đã mua và đang đọc bộ sách này, một sinh viên như mình thì ngoài thời gian đi học, làm thêm, mình thường dành thời gian vào những cuốn sách. Cho dù bạn làm gì, chọn con đường nào để chạm tới giấc mơ, đi đến mục tiêu lớn của bản thân thì cũng phải cố gắng Đọc truyện Quỷ Bí Chi Chủ (Dịch-Full) chương 133 tiêu đề 'Bùa chú đắt đỏ'. TruyenYY hỗ trợ đọc truyện tuyệt vời trên Mobile, Tablet và cho tải EPUB. Lúc trước em với Selina đến câu lạc bộ tìm người xem bói đã nghi ngờ Klein Moretti trong danh sách kia là anh. Sau đó em VFtTRj. Cuốn sách là món quà tinh thần thực sự ý nghĩa mà Tùng muốn gửi tới mọi người. Ở đó, có một quãng đường trưởng thành của Tùng, có những khoảng riêng tư thiêng liêng mà Tùng từng giữ cho riêng mình, có những vui buồn và hạnh phúc trong sự nghiệp, có những hội ngộ và chia ly để làm nên một Sơn Tùng M-TP hôm nay. Cuốn sách có bắt đầu nhưng sẽ không có kết thúc, mỗi chương sách tiếp theo vẫn bỏ ngỏ để đợi Tùng viết tiếp những trải nghiệm thú vị hoặc những thử thách khắc nghiệt của tuổi trẻ. Một cuốn sách nhỏ, nếu có thể, qua đó truyền cảm hứng cho những ai còn đang hoang mang lựa chọn con đường đi, chưa tự tin theo đuổi ước mơ, đam mê của mình có thể có thêm động lực để quyết tâm lựa chọn và kiên cường trên nẻo đường mình đã dấn thân. Mời bạn đón đọc. Hồi cấp 3, trong trường rộ lên tin đồn học sinh nhất khối yêu thầm học sinh nhì khối. Bản thân Jungkook cũng không rõ tin đồn ấy bắt nguồn từ đầu, điều duy nhất cậu ấn tượng về những năm tháng trung học là việc cậu rất thường xuyên trông thấy Taehyung. Hai người không chung lớp nhưng ít nhất còn chung trường. Cậu hay cố ý giả vờ đi ngang qua những nơi anh thường đến cửa lớp phía cuối hành lang, sân bóng rổ, sân thượng, vườn cây phía Nam sân trường... Mỗi lần như thế, cậu không dám nán lại quá lâu, chỉ lén lút đưa mắt nhìn vài cái rồi chạy đi thật nhanh. Tuy rằng ngắn ngủi nhưng có hơn không. Sau khi tốt nghiệp, Taehyung ra nước ngoài du học hai năm. Suốt khoảng thời gian ấy, Jungkook đương nhiên không thể gặp được anh. May mắn thay, trong lớp đại học của cậu, có người là bạn cũ của anh hồi cấp 3, mối quan hệ không thể gọi là thân thiết, nhưng cũng chơi chung hội, thi thoảng biết được một ít thông tin mới của anh. Vậy nên cậu đành làm hộ người kia dự án, bài tập, đổi lại, mỗi lần anh có cập nhật mới trên vòng bạn bè, người ấy sẽ cho cậu xem. Khi cậu ra trường, bắt đầu đi làm, cũng là lúc anh về nước, tiếp quản công ty. Lúc ấy, anh khá nổi tiếng nên cậu cũng thường nghe ngóng được một ít tin tức của anh từ đồng nghiệp. Anh thành công quá sớm nên không thể tránh khỏi những lời đàm tiếu ác ý. Có lần, cậu đã từng suýt mất đi công việc vì đứng lên bảo vệ anh trước đồng nghiệp. Những năm ấy cậu không hề trông thấy anh. Nhưng tình cảm trong lòng cậu chưa từng phai nhạt. Cậu vẫn luôn gặp anh trong những giấc mơ, lén lút cắt ảnh tốt nghiệp của anh, đặt vào trong ví. Cậu lấy anh làm mục tiêu để cố gắng không ngừng nghỉ từ trung học, lên tới đại học rồi khi đi làm. Ngay cả khi bị ông chủ cũ bóc lột sức lao động, bắt ép cậu làm việc đến kiệt sức, cậu vẫn vững vàng nỗ lực, chăm quả không phụ người có lòng. Sau đó, cậu vô tình gặp được ba anh trong một lần đi công tác. Ông bị thuyết phục bởi tác phong, khí chất của cậu. Ông chủ động mời cậu về công ty làm việc. Ông chủ cũ lúc đầu không đồng ý thả người trong yên ổn. Cậu buộc phải trả một khoản lớn tiền đền bù hợp đồng mới có thể rời đi. Và rồi, cậu gặp lại đơn phương anh 10 năm. Suốt 10 năm ấy, mỗi khi có người ngỏ ý muốn làm quen, câu trả lời của cậu trước sau vẫn luôn là, "Tôi có người trong lòng rồi." Từ đầu đến cuối, Taehyung là tình yêu duy nhất trong lòng cậu. Cho dù, tới hết kiếp này, anh chẳng biết cậu là ai, cậu vẫn sẽ coi anh là lí tưởng, là sự thật, là lẽ sống. Những chuyện này cậu chưa từng nói ra, cũng không hề để trong lòng. Cậu luôn cho rằng việc bản thân cố gắng phấn đấu vì người mình thích là lẽ đương nhiên. Cũng may sao, sau cùng, mối tình đơn phương của cậu vẫn được nhuốm màu hồng tình yêu. Người ấy từng chút bù đắp cho cậu, chứng minh bản thân xứng đáng với tình yêu mà cậu trao. Vì bố mẹ cấm đoán, ca sĩ quê Thái Bình từng phải đợi cả nhà ngủ say để được sống trong thế giới nhạc underground. Tự truyện Chạm tới giấc mơ được Sơn Tùng M-TP ấp ủ từ lâu và vừa ra mắt bạn đọc, gồm ba phần chính. Phần một kể về tuổi thơ của ca sĩ ở Thái Bình, về lần đầu tiên được đứng trên sân khấu cùng thời gian hoạt động trong giới underground. Phần hai kể lại cuộc hội ngộ và chia tay hai ông bầu, lần đầu tiên vào Sài Gòn theo đuổi âm nhạc và tạo nhiều bản hit. Phần ba viết về quãng thời gian ca sĩ 9x theo đuổi sự nghiệp solo, lập công ty riêng. Nhân dịp sách phát hành, VnExpress trích đăng sách. Các phần trích đăng do tòa soạn đặt tên. Bìa sách "Chạm tới giấc mơ" của Sơn Tùng M-TP. Sách tái bản sau hai tuần phát hành với số ấn bản hiện tại là bản. Tối 21/10, ca sĩ tiếp tục có buổi giao lưu với khán giả Hà Nội tại nhà sách Fahasa Long Biên. Phần một Những năm tháng trong vòng tay bố mẹ Vào cấp ba “ngon lành” rồi, Tùng có nhiều thời gian rảnh rỗi, thảnh thơi rong chơi. Và Tùng lại quay về với niềm trăn trở Tại sao người ta thu âm được, mà mình thì không? Câu hỏi ấy cứ lởn vởn trong đầu Tùng. Mình đã làm hài lòng các bậc phụ huynh bằng việc thi đỗ vào lớp chọn Toán rồi, vậy giờ có nên chiều đam mê của bản thân? Việc thi đỗ, điểm cao đã đủ để mình hài lòng về bản thân chưa? Mặc dù rất sợ bị mẹ mắng lần nữa, nhưng ý nghĩ mình còn trẻ, cuộc sống chẳng có thú vui, đam mê gì ngoài sách vở thì rất tẻ nhạt, cứ thôi thúc Tùng. Cuối cùng, Tùng quyết định chọn thời điểm thích hợp để nói chuyện với mẹ. Lúc ấy, vào buổi trưa mùa hè nắng nóng, Tùng lại “gãi” mẹ “Mẹ ơi! Mua cho con máy tính đi, có tám, chín mươi ngàn đồng thôi mà, anh Thanh bảo thế”. Mẹ dường như sinh ra để “phũ”, nên mới thường xuyên dội ngay vào ngọn lửa đam mê của Tùng những gáo nước lạnh, đại loại như “Mày đi hỏi bố ấy! Mẹ không có tiền đâu”. Nhưng Tùng không bỏ cuộc. Ngày nào Tùng cũng năn nỉ mẹ những câu như thế. Sáng nói. Tối nói. Và lần nào cũng nhận lại đều đặn câu trả lời “Mẹ không có tiền đâu, mày đi mà hỏi bố ấy.” Tùng hiểu, không phải mẹ khắt khe gì với mình, mà vì thời điểm ấy có hiện tượng nhiều học sinh “rủng rỉnh” tiền trong túi thường la cà quán xá, chơi game rồi sinh hư. Vì vậy, mẹ cũng như các bậc phụ huynh khác, luôn từ chối phũ phàng, thậm chí cấm đoán con cái với mong muốn các con chỉ chuyên tâm vào việc học. Nên “Mẹ không có tiền đâu!” có thể nói là câu “kinh điển” nhất của mẹ. Bẵng đi một thời gian, khi Tùng cảm thấy chán chả muốn hỏi nữa thì một lần, Tùng nghe thấy mẹ nói riêng với cậu Hùng về chuyện Tùng cứ nài nỉ đòi mua máy tính. Đúng là mưa dầm thấm đất, chẳng bao giờ Tùng nghĩ mẹ lại “để bụng” đòi hỏi ấy của Tùng khi mà cứ liên tục từ chối như vậy. Tùng thấy le lói hy vọng khi cậu Hùng bảo “Thôi chị cho nó dùng đi, em có một cái để ở cơ quan, không dùng đến, để em mang về cho cháu”. Rồi cậu mang cái máy tính “cổ lỗ sĩ” từ thập kỷ 90 về. Mắt Tùng sáng lên khi nhìn thấy món quà vô giá ấy. Tùng ra quán net, dùng usb chép phần mềm tải nhạc về. Đó là thời kỳ hưng thịnh của nhạc underground. Người chơi tải phần mềm thu âm về máy tính rồi đi tìm beat nhịp, phách trôi nổi trên mạng, tải beat mình thích về, rồi “phiêu” ra giai điệu và lời hát. Đó đã là cách làm “cổ điển”. Tùng không ngờ càng làm càng bị cuốn vào. Cứ học xong là Tùng làm nhạc. Bây giờ nghĩ lại, Tùng hiểu rằng mình vẫn vững bước đến hôm nay là nhờ có đam mê dẫn dắt, chính đam mê khiến Tùng vượt qua ái ngại bị bố mẹ từ chối, mắng mỏ. Một mặt vẫn chăm chỉ học tập để bố mẹ yên tâm, hài lòng, nhưng mặt khác, Tùng vẫn nuôi dưỡng đam mê, chiều chuộng sở thích để được sống là chính mình. Nhiều đêm Tùng phải đợi bố mẹ ngủ say, rón rén dậy, bật máy tính, nghiến răng nghiến lợi kéo ghế thật nhẹ nhưng nhiều lúc lỡ tay, vẫn nghe ghế “kít” một cái, để bố mẹ không phát hiện ra. Có hôm quên tắt loa, nửa đêm dậy bật máy tính, “bùm” một tiếng, chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này, hú hồn! Có hôm, đang mải “phiêu” theo nhạc thì bỗng có ai đó đập đập vào vai, quay sang thấy bố đứng sừng sững trước mắt, Tùng phải hít một hơi thật sâu rồi mới dám giật mình hết công suất. Có giai đoạn bố mẹ rút giắc cắm cất đi, lúc ấy Tùng cảm thấy bực mình vì niềm đam mê riêng tư bị quản thúc bởi lý do rất... hợp tình hợp lý của phụ huynh Học, vâng, học để đỗ đạt và có công ăn việc làm tử tế. Tùng bực lắm, cự cãi với bố mẹ “Con vẫn học hành, điểm cao, đấy là việc con thích, tại sao bố mẹ lại làm như vậy với con?” Mỗi lần như thế, không khí trong nhà lại căng thẳng một thời gian, bố mẹ con cái chẳng nói chuyện với nhau vì ai cũng cho rằng mình đúng. Nhưng gia đình vẫn là nơi bình yên nhất, bình yên đến khó tả vì khoảng thời gian mỗi người đều không vui ấy, chính bố mẹ cũng thấy ngột ngạt và muốn thay đổi cách cưỡng ép Tùng theo ý của bố mẹ, kiểu lạt mềm buộc chặt chứ không phải bằng kỷ luật thép nữa. Vì yêu con nên bố mẹ đã gạt bớt những đòi hỏi và lo lắng của phụ huynh thời ấy, để chiều đam mê của con và khuyến khích con theo cách riêng. * Sơn Tùng M-TP 'Tôi không viết tự truyện để chơi ngông' Sau một thời gian căng thẳng, nặng nề, mẹ “hạ hỏa”, cho Tùng dùng máy tính nhưng ra điều kiện mỗi tuần chỉ được chơi một lần. Nhưng Tùng xui em Hoàng rình xem mẹ giấu giắc cắm ở đâu. Hoàng được mỗi tính là biết hợp tác, nó nói nhỏ vào tai Tùng “Em biết mẹ giấu giắc cắm ở đâu rồi, mẹ giấu trong tủ quần áo, vùi quần áo lên mấy lượt, anh sẽ thấy giắc cắm của anh nằm yên như một con mèo hoang đã bị thuần phục.” Thật không thể tin nổi mẹ lại nghĩ ra cách giấu giắc cắm như trong thám tử Conan thế. Tùng đành sống hai mặt, một mặt coi như không biết chỗ mẹ giấu, cứ đợi mẹ đi vắng là lấy giắc cắm ra, “phiêu” trong âm nhạc, rồi trả về chỗ cũ. Bẵng đi một thời gian, một lần thấy máy tính của “ông Tùng con” vẫn bật, mẹ rên lên “Mẹ cất đi rồi, sao máy tính của con vẫn bật thế hả Tùng?” Sau này, quá chán với việc cất giấu giắc cắm, mẹ dỗi bảo “Thôi tao mệt lắm rồi, mày dùng thì dùng đi, chán chả muốn giấu nữa”. Mới đầu. Tùng không biết dùng máy tính, không biết tiếng Anh, phải mượn điện thoại của mẹ để tra. Máy tính mới dùng không biết tắt, bật. Mất thời gian rất lâu mới làm quen được với máy tính, phần mềm. Phải nhờ hết người nọ người kia hướng dẫn, riết rồi thành quen. Nhưng thấy việc nhờ vả về lâu dài là không ổn, Tùng đành tự mò. Điều đáng nhớ trong thời underground của Tùng là làm cháy máy tính năm, sáu lần, vì máy cùi quá. Nhiều lần, Tùng phải chui xuống gầm bàn, rút hết dây, vác CPU nặng như con khỉ Kong trên vai, sang hiệu sửa máy tính bên kia đường. Anh thợ sửa máy tính bảo chán sửa máy cho Tùng lắm rồi, khuyên Tùng xin mẹ tiền mua cái ổ cứng mới cho đời nở hoa. Nhưng Tùng năn nỉ anh hết lời “Mẹ em cho em dùng máy tính là may lắm rồi, không có chuyện mẹ cho tiền mua máy mới đâu. Đừng bao giờ mơ, thôi anh sửa cho em đi”. Đi sửa máy tính cũng phải xuống nước hết sức mới mong anh thợ sửa “động lòng” cho chàng học trò “cò không tiến” có máy tính sử dụng. Lúc nào Tùng cũng có cảm giác háo hức như thể sửa xong máy tính cùi là mai có thể ra MV rồi, nếu đêm nay thu âm kịp. Chính nhờ sự lạc quan trong trẻo, tồi tội ấy mà Tùng đã có những năm tháng tuổi trẻ “nghiến ngấu” với âm nhạc. Mọi người không mấy khi thấy Tùng ra khỏi nhà, lang thang ngoài đường. Thế giới của Tùng lúc ấy chỉ có âm nhạc! Còn tiếp... Trích tự truyện Chạm tới giấc mơ, tác giả Sơn Tùng M-TP, NXB Hà Nội Cuốn tự truyện “Chạm tới ước mơ” của Sơn Tùng M-TP được fan săn lùng ráo riết và đã tẩu tán được bản trong 2 ngày đầu phát hànhChạm Tới Giấc Mơ“Cuốn sách có bắt đầu nhưng sẽ không có kết thúc, mỗi chương sách tiếp theo vẫn bỏ ngỏ để đợi Tùng viết tiếp những trải nghiệm thú vị hoặc những thử thách khắc nghiệt của tuổi trẻ. Một cuốn sách nhỏ, nếu có thể, qua đó truyền cảm hứng cho những ai còn đang hoang mang lựa chọn con đường đi, chưa tự tin theo đuổi ước mơ, đam mê của mình có thể có thêm động lực để quyết tâm lựa chọn và kiên cường trên nẻo đường mình đã dấn thân. Hơn hết, Tùng muốn dành tặng cuốn sách nhỏ này thay lời cảm ơn gửi đến gia đình, các anh chị đồng nghiệp, đại gia đình Sky, những ai đã, đang và sẽ yêu mến, dõi theo Tùng, để hiểu hơn về con người Tùng. Cầu chúc cho những ai đang theo đuổi đam mê đều có thể Chạm tới giấc mơ của chính mình!Các bạn thân mến, trong hành trình chạm tới giấc mơ luôn có đủ mọi cung bậc cảm xúc, vui, buồn, tuyệt vọng, thăng hoa, hạnh phúc, cô đơn… Việc Tùng lựa chọn con đường đi cho mình, lựa chọn cách giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống, có thể bạn đồng tình, tìm thấy tiếng nói chung, tìm thấy động lực để bạn đi trên con đường của bạn, cũng có thể bạn không hài lòng với cách xử lý của Tùng, đó cũng là điều dễ hiểu, bởi Tùng chỉ đơn giản là muốn chia sẻ với các bạn quan điểm cá nhân của mình, cách bản thân mình sống, lao động, học tập, nỗ lực để chinh phục đam mê. Với Tùng, mỗi người xuất hiện trong cuộc đời mình, dù Sky, bạn bè, thầy cô, đối tác, hay antifans… đều là những người bạn, người thầy giúp Tùng học hỏi được nhiều điều để hoàn thiện hành trang trên bước đường trưởng thành. Mỗi sai lầm, vấp ngã là một bài học cho tương lai, để Tùng biết mình còn phải cố gắng nhiều hơn nữa, kiên cường hơn nữa vì đam mê, vì gia đình, vì Sky, vì những người vẫn đang lặng lẽ dõi theo Tùng, đồng hành với Tùng trên con đường chông gai nhưng cũng đầy thăng hoa và hạnh phúc này.”Vào cấp ba “ngon lành” rồi, Tùng có nhiều thời gian rảnh rỗi, thảnh thơi rong chơi. Và Tùng lại quay về với niềm trăn trở Tại sao người ta thu âm được, mà mình thì không? Câu hỏi ấy cứ lởn vởn trong đầu Tùng. Mình đã làm hài lòng các bậc phụ huynh bằng việc thi đỗ vào lớp chọn Toán rồi, vậy giờ có nên chiều đam mê của bản thân? Việc thi đỗ, điểm cao đã đủ để mình hài lòng về bản thân chưa? Mặc dù rất sợ bị mẹ mắng lần nữa, nhưng ý nghĩ mình còn trẻ, cuộc sống chẳng có thú vui, đam mê gì ngoài sách vở thì rất tẻ nhạt, cứ thôi thúc cùng, Tùng quyết định chọn thời điểm thích hợp để nói chuyện với mẹ. Lúc ấy, vào buổi trưa mùa hè nắng nóng, Tùng lại “gãi” mẹ “Mẹ ơi! Mua cho con máy tính đi, có tám, chín mươi ngàn đồng thôi mà, anh Thanh bảo thế”. Mẹ dường như sinh ra để “phũ”, nên mới thường xuyên dội ngay vào ngọn lửa đam mê của Tùng những gáo nước lạnh, đại loại như “Mày đi hỏi bố ấy! Mẹ không có tiền đâu”. Nhưng Tùng không bỏ cuộc. Ngày nào Tùng cũng năn nỉ mẹ những câu như thế. Sáng nói. Tối nói. Và lần nào cũng nhận lại đều đặn câu trả lời “Mẹ không có tiền đâu, mày đi mà hỏi bố ấy.” Tùng hiểu, không phải mẹ khắt khe gì với mình, mà vì thời điểm ấy có hiện tượng nhiều học sinh “rủng rỉnh” tiền trong túi thường la cà quán xá, chơi game rồi sinh hư. Vì vậy, mẹ cũng như các bậc phụ huynh khác, luôn từ chối phũ phàng, thậm chí cấm đoán con cái với mong muốn các con chỉ chuyên tâm vào việc học. Nên “Mẹ không có tiền đâu!” có thể nói là câu “kinh điển” nhất của đi một thời gian, khi Tùng cảm thấy chán chả muốn hỏi nữa thì một lần, Tùng nghe thấy mẹ nói riêng với cậu Hùng về chuyện Tùng cứ nài nỉ đòi mua máy tính. Đúng là mưa dầm thấm đất, chẳng bao giờ Tùng nghĩ mẹ lại “để bụng” đòi hỏi ấy của Tùng khi mà cứ liên tục từ chối như vậy. Tùng thấy le lói hy vọng khi cậu Hùng bảo “Thôi chị cho nó dùng đi, em có một cái để ở cơ quan, không dùng đến, để em mang về cho cháu”.Rồi cậu mang cái máy tính “cổ lỗ sĩ” từ thập kỷ 90 về. Mắt Tùng sáng lên khi nhìn thấy món quà vô giá ấy. Tùng ra quán net, dùng usb chép phần mềm tải nhạc về. Đó là thời kỳ hưng thịnh của nhạc underground. Người chơi tải phần mềm thu âm về máy tính rồi đi tìm beat nhịp, phách trôi nổi trên mạng, tải beat mình thích về, rồi “phiêu” ra giai điệu và lời hát. Đó đã là cách làm “cổ điển”. Tùng không ngờ càng làm càng bị cuốn vào. Cứ học xong là Tùng làm nhạc. Bây giờ nghĩ lại, Tùng hiểu rằng mình vẫn vững bước đến hôm nay là nhờ có đam mê dẫn dắt, chính đam mê khiến Tùng vượt qua ái ngại bị bố mẹ từ chối, mắng mỏ. Một mặt vẫn chăm chỉ học tập để bố mẹ yên tâm, hài lòng, nhưng mặt khác, Tùng vẫn nuôi dưỡng đam mê, chiều chuộng sở thích để được sống là chính đêm Tùng phải đợi bố mẹ ngủ say, rón rén dậy, bật máy tính, nghiến răng nghiến lợi kéo ghế thật nhẹ nhưng nhiều lúc lỡ tay, vẫn nghe ghế “kít” một cái, để bố mẹ không phát hiện ra. Có hôm quên tắt loa, nửa đêm dậy bật máy tính, “bùm” một tiếng, chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này, hú hồn! Có hôm, đang mải “phiêu” theo nhạc thì bỗng có ai đó đập đập vào vai, quay sang thấy bố đứng sừng sững trước mắt, Tùng phải hít một hơi thật sâu rồi mới dám giật mình hết công suất.“Cuốn sách có bắt đầu nhưng sẽ không có kết thúc, mỗi chương sách tiếp theo vẫn bỏ ngỏ để đợi Tùng viết tiếp những trải nghiệm thú vị hoặc những thử thách khắc nghiệt của tuổi trẻ. Một cuốn sách nhỏ, nếu có thể, qua đó truyền cảm hứng cho những ai còn đang hoang mang lựa chọn con đường đi, chưa tự tin theo đuổi ước mơ, đam mê của mình có thể có thêm động lực để quyết tâm lựa chọn và kiên cường trên nẻo đường mình đã dấn thân. Hơn hết, Tùng muốn dành tặng cuốn sách nhỏ này thay lời cảm ơn gửi đến gia đình, các anh chị đồng nghiệp, đại gia đình Sky, những ai đã, đang và sẽ yêu mến, dõi theo Tùng, để hiểu hơn về con người Tùng. Cầu chúc cho những ai đang theo đuổi đam mê đều có thể Chạm tới giấc mơ của chính mình!Các bạn thân mến, trong hành trình chạm tới giấc mơ luôn có đủ mọi cung bậc cảm xúc, vui, buồn, tuyệt vọng, thăng hoa, hạnh phúc, cô đơn… Việc Tùng lựa chọn con đường đi cho mình, lựa chọn cách giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống, có thể bạn đồng tình, tìm thấy tiếng nói chung, tìm thấy động lực để bạn đi trên con đường của bạn, cũng có thể bạn không hài lòng với cách xử lý của Tùng, đó cũng là điều dễ hiểu, bởi Tùng chỉ đơn giản là muốn chia sẻ với các bạn quan điểm cá nhân của mình, cách bản thân mình sống, lao động, học tập, nỗ lực để chinh phục đam mê. Với Tùng, mỗi người xuất hiện trong cuộc đời mình, dù Sky, bạn bè, thầy cô, đối tác, hay antifans… đều là những người bạn, người thầy giúp Tùng học hỏi được nhiều điều để hoàn thiện hành trang trên bước đường trưởng thành. Mỗi sai lầm, vấp ngã là một bài học cho tương lai, để Tùng biết mình còn phải cố gắng nhiều hơn nữa, kiên cường hơn nữa vì đam mê, vì gia đình, vì Sky, vì những người vẫn đang lặng lẽ dõi theo Tùng, đồng hành với Tùng trên con đường chông gai nhưng cũng đầy thăng hoa và hạnh phúc này.”“Cuốn sách có bắt đầu nhưng sẽ không có kết thúc, mỗi chương sách tiếp theo vẫn bỏ ngỏ để đợi Tùng viết tiếp những trải nghiệm thú vị hoặc những thử thách khắc nghiệt của tuổi trẻ. Một cuốn sách nhỏ, nếu có thể, qua đó truyền cảm hứng cho những ai còn đang hoang mang lựa chọn con đường đi, chưa tự tin theo đuổi ước mơ, đam mê của mình có thể có thêm động lực để quyết tâm lựa chọn và kiên cường trên nẻo đường mình đã dấn thân. Hơn hết, Tùng muốn dành tặng cuốn sách nhỏ này thay lời cảm ơn gửi đến gia đình, các anh chị đồng nghiệp, đại gia đình Sky, những ai đã, đang và sẽ yêu mến, dõi theo Tùng, để hiểu hơn về con người Tùng. Cầu chúc cho những ai đang theo đuổi đam mê đều có thể Chạm tới giấc mơ của chính mình!Các bạn thân mến, trong hành trình chạm tới giấc mơ luôn có đủ mọi cung bậc cảm xúc, vui, buồn, tuyệt vọng, thăng hoa, hạnh phúc, cô đơn… Việc Tùng lựa chọn con đường đi cho mình, lựa chọn cách giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống, có thể bạn đồng tình, tìm thấy tiếng nói chung, tìm thấy động lực để bạn đi trên con đường của bạn, cũng có thể bạn không hài lòng với cách xử lý của Tùng, đó cũng là điều dễ hiểu, bởi Tùng chỉ đơn giản là muốn chia sẻ với các bạn quan điểm cá nhân của mình, cách bản thân mình sống, lao động, học tập, nỗ lực để chinh phục đam mê. Với Tùng, mỗi người xuất hiện trong cuộc đời mình, dù Sky, bạn bè, thầy cô, đối tác, hay antifans… đều là những người bạn, người thầy giúp Tùng học hỏi được nhiều điều để hoàn thiện hành trang trên bước đường trưởng thành. Mỗi sai lầm, vấp ngã là một bài học cho tương lai, để Tùng biết mình còn phải cố gắng nhiều hơn nữa, kiên cường hơn nữa vì đam mê, vì gia đình, vì Sky, vì những người vẫn đang lặng lẽ dõi theo Tùng, đồng hành với Tùng trên con đường chông gai nhưng cũng đầy thăng hoa và hạnh phúc này.” 262 views Giấc mơ. Ai trong chúng ta cũng ấp ủ cho mình một ước mơ. Có thể là một, hai hoặc nhiều hơn . Bởi vì ước mơ đâu có đánh thuế, bạn có quyền ước mơ thật nhiều. Nhưng bạn làm gì để chạm được đến nó chưa. Đó là câu hỏi mà rất nhiều người chưa tìm được câu trả lời. Vậy chàng thanh niên tên Nguyễn Thanh Tùng Sơn Tùng MTP đã chinh phục giấc mơ của mình như thế nào? Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu qua từng trang sách của anh ấy không phải là một cuốn sách tiểu thuyết hay sách dạy kỹ năng. Cuốn sách như một lời tự sự cùng lời cảm ơn đến đại gia đình đã luôn sát cánh bên cạnh Sơn Tùng M-TP, kể lại hành trình đi tìm giấc mơ của mình và những khó khăn mà anh ấy phải đối mặt. Đó là niềm đam mê cháy bỏng đối với âm nhạc, phải yêu điên cuồng thế nào, phải mạnh mẽ thế nào mới vượt qua tất cả mọi thử thách, mới đứng vững trên đôi chân của mình để mọi người phải ngưỡng mộ. Như Sơn Tùng đã nói“Muốn ngồi ở vị trí không ai ngồi được thì phải chịu những cái cảm giác chưa ai chịu được”Biết bao nhiêu scandal, bao nhiêu áp lực nhưng cậu đã tự khẳng định mình, những MV triệu view, những ca khúc hoành tráng, một Sơn Tùng ai ai cũng biết. Có đọc thì mới thấm mới hiểu, con đường đi đến thành công không hề dễ dàng nhân tôi rất nể phục Sơn Tùng ở chỗ cậu ấy đối xử với mọi người. Tôi thấy ở Tùng có một thứ gì đó rất bình thường và thân thiện với mọi người. Và luôn kính trên nhường dưới với các anh chị nghệ sĩ đồng tưởng ra đời cuốn sách “Chạm tới giấc mơ”, Tùng chỉ muốn cuốn sách sẽ lan tỏa thông điệp về ước mơ của tuổi trẻ Bạn chỉ có một cuộc đời, bạn phải dám ước mơ, dám sống hết mình với mơ ước ấy. Tuổi trẻ không đợi bạn đâu, nhanh chân lên kẻo muộn mất rồi! Với mong muốn cuốn sách sẽ truyền cảm hứng tới khán giả và các bạn hâm mộ Tùng, đó là cảm hứng không lùi bước trước bất cứ thử thách nào trong cuộc sống. Qua từng con chữ trong “ chạm đến giấc mơ” ở đó chúng ta thấy được khao khát được cháy hết mình của một chàng trai đang trong độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời và cũng là độ tuổi mà phải trải qua nhiều thử thách nhất. Không chỉ vậy, mà ta còn được nhìn thấy ở Tùng những phẩm chất hết sức đẹp đẽ, chính điều đó đã làm nên một Sơn Tùng MTP rất khác và được nhiều người yêu là một con người " Dám nghĩ dám làm"Đức tính lãnh đạo, muốn làm chủ cuộc đời vươn đến những giới hạn trong âm nhạc đã được toát lên qua những nét chữ thanh thoát ấy từ việc thuyết phục ba mẹ mình để mình đi theo con đường âm nhạc, cho đến quyết định rời 2 công ty lớn là và nói rằng phải vượt qua cái bóng thành công của chính mình, cái bóng to lớn được tạo nên từ những bài hát trước. Tùng muốn làm CEO, muốn làm chủ con thuyền đưa âm nhạc Việt Nam ra tầm cỡ quốc tế. “Sống tình cảm”Tùng không chỉ là một con người đầy bản lĩnh mà còn là một người sống hết sức tình cảm. Điều thể hiện rất rõ qua 2 ca khúc Thái Bình Mồ Hôi rơi là một sáng tác mà Tùng dành tặng cho gia đình mình, quê hương mìnhBên cạnh đó những chi tiết nhỏ như Tùng thương gia đình dì chú Cơ sống trong căn nhà nhỏ 8m2, Tùng thương cảm những đồng nghiệp bên cạnh mình khi công ty MPT ENTERTAIMENT mới sáng lập. Đặc biệt Tùng giành rất nhiều tình cảm cho gia đình SKY của mình biểu hiện qua bài hát Nơi này có anh. Cái tình thương chất phát mộc mạc đến bình dị.“Sự cầu toàn cho sự hoàn hảo”Trong nhiều trường chúng ta không nên sống quá cầu toàn nhưng Sơn Tùng có được điều này trong âm nhạc của mình. Các sản phẩm của anh, anh luôn muốn hòan hảo đến mọi khía cạnh, đem đến những điều chất lượng nhất đến cho khán giả chủa mình. Quần áo khi đi diễn cũng vậy, Sơn Tùng chăm chsut đến từng chút một. Anh tôn trọng khán giả của mình, đúng như câu nói " Đừng để cái tốt giết chết cái vĩ đại" có lẽ nhờ cái tính cách ấy các anh em trong công ty đầu tiên theo vị giám đốc trẻ này để gây dựng nên MTP ENTERTAINMENT quả thực là một con người đáng nể.“Làm chủ cuộc đời của mình”Đạo nhạc, dư luận, antifans áp lực rất lớn trên đôi chân non nớt của Tùng khi mới bước vào sân chơi của các anh chị. Nhưng Tùng đều im lặng vẫn đứng vững, mặc thị phi sóng gió, ngày ngày miệt mài sáng tác ra những sản phẩm âm nhạc được đầu tư công phu, rất ấn tượng. Những kết quả mà Tùng đạt được đó đã chứng tỏ Tùng không hề đại nhái của ai cả. Đó là những đứa con tinh thần mà Tùng đã vất vả tạo đường đến với giấc mơ thật không dễ dàng nếu bạn không vượt qua được nỗi sợ hãi của chính bản thân mình. Muốn vượt qua nỗi sợ hãi bản năng, nỗi sợ hãi tiềm ẩn trong mỗi người, chỉ còn cách chúng ta lao vào làm việc, chấp nhận thử thách, chấp nhận thất bại để đứng vững trong cuộc đời, đấy gọi là trưởng thành. Tùng từng nghe đâu đó câu nói “Có người sống đến năm bảy mươi tuổi nhưng đã chết khi mới hai mươi ba tuổi lứa tuổi vừa tốt nghiệp Đại học”. Câu ví von ấy để nói rằng bạn đã sống một cuộc đời tẻ nhạt, nhàm chán đến mức tội nghiệp. Tùng muốn mình thực sự là chỗ dựa, muốn được làm thủ lĩnh, là trụ cột trong một gia đình, một tập thể. Với Tùng, trưởng Với Tùng, trưởng thành không đánh dấu bằng tuổi tác, mà đánh dấu bằng trách nhiệm, trải nghiệm và nỗ lực. Tùng mới hai mươi tư tuổi, con đường phía trước còn dài, rất dài. Cuốn sách này không viết về hoa hồng, thảm đỏ hay hàng hiệu, tiền tỉ mà cách Tùng đã nỗ lực có những điều ấy như thế nào? Bạn có tin không? Nếu không dám ước mơ, đến ước mơ bạn cũng không dám có, thì tuổi trẻ của bạn sẽ chẳng có gì ngoài hai chữ Nhàm chán! Bởi không phải lĩnh vực nào cũng đòi hỏi tài năng, trình độ, thần đồng… bởi đâu cũng cần thầy, thì lấy đâu thợ để làm việc? Hãy ước mơ các bạn ạ, là một người thợ lành nghề đã là một điều hạnh phúc!Cuộc đời Tùng quá trẻ để làm nên một cuốn sách, nhưng sẽ đủ thú vị cũng như thăng trầm khắc nghiệt lẫn ngọt ngào phía sau ánh hào quang để chia sẻ với các fans, khán giả yêu mến Tùng, thậm chí cả những ai đã từng ghét Tùng hiểu rằng Để có ngày hôm nay, thật sự không dễ dàng gì, không có bí quyết nào ngoài sự cố gắng!Tùng luôn tâm niệm “Tùng không còn trẻ nữa, thời gian không đợi những người chần chừ, chậm trễ. Những gì mình muốn làm thì phải làm ngay khi mình còn trẻ, kẻo mai này sẽ hối tiếc.”Sân chơi showbiz, Tùng đã trải nghiệm đầy đủ cung bậc của một ca sĩ, và hiện tại Tùng đang trải nghiệm cảm xúc của một ông bầu, sau này Tùng sẽ có những ca sĩ tài năng đầu quân cho M-TP, Tùng cũng mong muốn người nghệ sĩ ấy hãy “cháy hết đam mê của tuổi trẻ” để cống hiến cho khán giả những điều tuyệt vời trên sân khấu. Ca sĩ đầu quân cho M-TP chỉ cần đầu tư cho chuyên môn thôi, càng ngày khán giả càng cầu toàn, khó tính. Nếu chuyên môn không có, không trau dồi, chỉ có chiêu trò thì sớm muộn cũng sẽ bị khán giả tẩy chay. Khán giả đang yêu bạn rồi quay ra ghét bạn, là do bạn. Khán giả đang ghét bạn nhưng quay ra yêu bạn, cũng là do bạn!Một cuốn sách nhỏ, nếu có thể, qua đó truyền cảm hứng cho những ai còn đang hoang mang lựa chọn con đường đi, chưa tự tin theo đuổi ước mơ, đam mê của mình có thể có thêm động lực để quyết tâm lựa chọn và kiên cường trên nẻo đường mình đã dấn chúc cho những ai đang theo đuổi đam mê đều có thể Chạm tới giấc mơ của chính mình!Các bạn thân mến, trong hành trình chạm tới giấc mơ luôn có đủ mọi cung bậc cảm xúc,Vui vui, buồn, tuyệt vọng, thăng hoa, hạnh phúc, cô đơn…Việc Tùng lựa chọn con đường đi cho mình, lựa chọn cách giải quyết mọi vấn đề trong cuộc sống, có thể bạn đồng tình, tìm thấy tiếng nói chung, tìm thấy động lực để bạn đi trên con đường của bạn, cũng có thể bạn không hài lòng với cách xử lý của Tùng, đó cũng là điều dễ hiểu, bởi Tùng chỉ đơn giản là muốn chia sẻ với các bạn quan điểm cá nhân của mình, cách bản thân mình sống, lao động, học tập, nỗ lực để chinh phục đam Tùng, mỗi người xuất hiện trong cuộc đời mình, dù Sky, bạn bè, thầy cô, đối tác, hay antifans… đều là những người bạn, người thầy giúp Tùng học hỏi được nhiều điều để hoàn thiện hành trang trên bước đường trưởng sai lầm, vấp ngã là một bài học cho tương lai, để Tùng biết mình còn phải cố gắng nhiều hơn nữa, kiên cường hơn nữa vì đam mê, vì gia đình, vì Sky, vì những người vẫn đang lặng lẽ dõi theo Tùng, đồng hành với Tùng trên con đường chông gai nhưng cũng đầy thăng hoa và hạnh phúc này.”Vì vậy nên con đường theo đuổi ước mơ không bao giờ là con đường an toàn, cũng không phải là con đường dễ dàng. Đôi khi ta phải chấp nhận đi đường vòng, làm việc mình không thích để nuôi dưỡng ước mơ. Đôi khi ta phải đứng lên chống lại định kiến xã hội để đi theo con đường của mình. Nhiều khi ta phải đối mặt với cô đơn, thất vọng. Dù làm gì, dù thế nào đi nữa, thì đừng bỏ cuộc. Hãy luyện tập mài giũa hằng ngày. Trái ngọt có được sau những chặng đường dài thật sự rất xứng đáng. Hãy tin tưởng. Bạn chỉ có một cuộc đời để sống tại sao không sống cho rực sách có bắt đầu nhưng sẽ không có kết thúc, mỗi chương sách tiếp theo vẫn bỏ ngỏ để đợi Tùng viết tiếp những trải nghiệm thú vị hoặc những thử thách khắc nghiệt của tuổi trẻ. Bằng tất cả trải nghiệm của Tùng trong quãng thời gian khó khăn nhưng cũng đầy vinh quang ấy, Tùng nghiệm ra rằng, đằng sau mỗi thành công Tùng gặt hái được đều phải nỗ lực hết mình, Tùng không bỏ lỡ cơ hội nào cả, dù bất cứ ai trao cơ hội đến tay mình, thì mình vẫn phải củng cố ý chí bản thân để biến cơ hội ấy thành một giá trị!Mặc dù giọng văn trong cuốn tự truyện này cũng có đôi chút lộn xộn. Đây thực sự là một quyển sách truyền cảm hứng lớn lao cho các bạn trẻ, vẫn chưa tìm được đường đi cho mình hoặc có thể là những người vẫn còn mông lung và loay hoay với cuộc sống của mình; có thể bắt đầu đứng lên, bước ra khỏi vòng an toàn và bước đi trên con đường cuộc đời của chính trở thành diễn viên chính trong thước phim của đời mình, đừng chạy theo người khác, đừng sống theo sự sắp đặt của ai khác, hãy là chính mình, hành động theo trái tim và lý trí của chính mình. Rồi một ngày nào đó không xa thành công sẽ gõ cửa căn hộ của bạn mà thôi. Lời kếtNgười thích mình vẫn sẽ thích mình, còn người ghét mình thì đến "thở" họ vẫn sẽ ghét mình, cái cần làm là tập trung vào những việc mình đang làm. Kết quả sau cùng sẽ là thứ chứng tỏ mọi thứPhải sống đúng với hoàn cảnh, dù số phận đặt mình vào hoàn cảnh nào, mình cũng phải mạnh mẽ, tràn trề năng lượng, phải biết khắc phục khó khăn để vươn lên, đi đến đích đã đặt ra. Làm người, phải biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác và biết ơn những ai đã hi sinh bản thân để dành cho ta những điều tốt đẹp nhất họ có"Hạnh phúc là được làm điều mình yêu, thành công là yêu được việc mình làm""Ước mơ và đam mê, ai giúp được mình ngoài bản thân"Bạn chỉ có một cuộc đời để sống tại sao không sống cho rực bạn thành công. Tác giả Đinh Thủy - Bookademy

đọc sách chạm tới giấc mơ